Tự động mở rộng (Autoscaling)

Tự động mở rộng là khả năng của một hệ thống có thể mở rộng tự động, thường là về mặt tài nguyên tính toán. Với một hệ thống có khả năng tự động mở rộng, tài nguyên sẽ được bổ sung tự động khi cần và có thể mở rộng để đáp ứng sự biến động về lượng nhu cầu người dùng. Quy trình tự động mở rộng có thể khác nhau và có thể cấu hình để mở rộng dựa trên các chỉ số khác biệt, chẳng hạn như bộ nhớ hoặc thời gian xử lý. Các dịch vụ đám mây được quản lý thường đi kèm với chức năng tự động mở rộng vì có nhiều lựa chọn và cách triển khai hơn so với hầu hết các hệ thống triển khai tại chỗ (on-premise deployments).

Trước đây, hạ tầng và ứng dụng được thiết kế để tính đến mức sử dụng hệ thống cao nhất. Kiến trúc này khiến nhiều tài nguyên bị sử dụng không hiệu quả và thiếu khả năng co giãn trước sự thay đổi lượng nhu cầu người dùng. Sự thiếu linh hoạt này dẫn đến chi phí cao hơn cho doanh nghiệp và mất doanh thu do hệ thống ngừng hoạt động khi vượt quá tải.

Bằng cách tận dụng điện toán đám mây, ảo hoácontainer hóa các ứng dụng cùng các phần phụ thuộc, các tổ chức có thể xây dựng ứng dụng có khả năng mở rộng theo nhu cầu người dùng. Họ có thể theo dõi nhu cầu sử dụng ứng dụng và tự động mở rộng, mang lại trải nghiệm người dùng tối ưu. Lấy ví dụ về sự gia tăng lượt xem mà Netflix ghi nhận vào mỗi tối thứ Sáu. Mở rộng theo chiều ngang (autoscaling out) có nghĩa là tự động bổ sung thêm tài nguyên: ví dụ, tăng số lượng máy chủ để cho phép phát video nhiều hơn, và thu hẹp lại khi mức sử dụng trở về bình thường.

Thuật ngữ liên quan

Bằng ngôn ngữ ký hiệu

Lưu ý: Mặc dù mỗi quốc gia có ngôn ngữ ký hiệu riêng, Nhóm Làm việc Người Khiếm thính/Lãng tai của chúng tôi hướng tới việc chuẩn hóa các ký hiệu cho các thuật ngữ cloud-native mới để sử dụng toàn cầu.